2011年6月8日

Hồi Sinh...


Sáng nay thức dậy có cảm giác buồn buồn, suy nghĩ 1 hồi nhớ lại tối wa nằm mơ, 1 giấc mơ kỳ lạ và sợ hãi.



Phật Tổ cho biết tui đã hết Thọ kiếp này rồi, nói ra ngày nào là tui phải ra đi. Lúc đó đầu ốc tui không suy nghĩ được gì, chỉ có 1 điều tui muốn hỏi Phật Tổ là "Con đầu thai kiếp sau, có gặp lại ba mẹ và người thân của con không?". Tui chưa kịp nghe câu trả lời thì cảm giác đang rơi vào vực thảm sâu thật là sâu, có những cái hình ảnh ở xung quanh vực thảm, nhg rớt xuống nhanh quá, tui hoàn toàn không nhìn rõ xung quanh là những hình ảnh gì... "Tui đi tới đâu rồi?" Mở mắt lên lại tui nhìn thấy mẹ thấy ba thấy mọi người thân...

Nước mắt ở đâu mà thắm ướt đôi mi của tui !? Tui lau nước mắt, mở mắt thấy trời sáng rồi và ngồi dậy. Rất là muốn bật khóc lên. Tui rất là sợ... Tui không phải sợ chết mà là tui sợ không còn người thân bên cạnh tui... Giấc mơ này thật là nhói tim, làm tui buồn... "Phật Tổ ơi, nếu có cho Con chết thì hãy cho Con gặp lại người thân ở kiếp sau nhé. Nếu chỉ có 1 mình Con, Con sẽ sợ hãi lắm. Cầu xin!"

Sao lại mơ như vậy?...