2020年5月29日

câu chuyện trên đường Thỉnh Kinh

Ta rất ấn tượng đoạn Nữ Vương trong Tây Du Ký..
Thật sự lúc nhỏ, rất mong sư phụ ở lại với Nữ Vương. Có lúc thiếu nữ, tui cũng mong Nữ Vương bỏ nước đi cùng sư phụ.
Giờ gần 40 rồi, ta mới biết ngoài Tình Yêu thật sự còn rất rất rất nhiều việc ta cần làm. 
Tui chưa thành Phật, tại vì còn nhiều việc tui nhìn thấy dòm thấy cũng thấy đau, nhất là khi nhìn đc các em bé, những em bé mồ coi, những em bé sống trong thiếu tốn vật chất và tinh thần, những em bé bất hạnh.. các người già, bệnh, nghèo.. ta đã k động lòng khi hiểu đc câu 8 chữ thần trú " những ai tội nghiệp, ắc trước quá đáng ".. thế các em bé vừa ra đời vừa mới chừng mấy năm tuổi mà họ có làm gì tội ác đâu mà sao lại gặp những ác quả như thế này. Đau lòng quá.. mỗi lần suy nghĩ tới những chuyện như thế, nước mắt tui k kiềm lại đc, nhất là cái hình ảnh mà bé mồ côi vẽ hình dáng mẹ bằng phấn dưới nền sân chơi rồi cẩn thận bỏ đôi dép bên ngoài, vô nằm trên lòng ngực của hình vẽ mẹ.. 😭
Ta nhìn mà đau quá, ta chưa thành Phật tại đây. 
Mấy nay cứ nặng lòng ta, cũng y như Đường Tăng trên đường thỉnh kinh thành Phật, chợt đi ngang Nữ Vương Quốc.. cảm ơn tấm lòng đó, mà tui muốn thành Phật, tui còn nhiều cái phải làm, giải cứu cho những em bé.. giờ tui đã hiểu lý do Đường Tăng ra đi để tiếp tục hành trình thỉnh kinh!